Thằng Nhóc nghèo và cô tiểu thư đanh đá - Chap 9

Người đăng: nhung dieu hay on Thứ Tư, 9 tháng 4, 2014

Chap 9: Buổi tối ấm áp
Sau cuộc trò chuyện với con nhỏ,tôi thấy mình bấy lâu nay ích kỉ quá,luôn nhìn vẻ bề ngoài của nhỏ mà có định kiến suy nghĩ ko hay về nhỏ. Mặc dù mang bên ngoài vỏ bọc đanh đá chanh chua nhưng tôi hiểu bên trog nhỏ là con người cô đơn,khát khao tình cảm. Tôi đã trải qua quá nhiều thứ nên hiểu,1 con nhỏ yếu đuối như vậy sao mà chịu đựng nổi.
Nghe lời tôi nhỏ bước đi tắm. Tôi ngồi ở ghế đợi,20p sau thỳ nhỏ mới ra. Đợi cgái tắm quả là kinh hoàng. Nhỏ đi ra vừa lau tóc vừa nói
-A đi mua phở chỗ cũ cho e nha
-E ăn phở hoài ko ngán hả
-Dạ ko. Em thích phở chỗ đó lắm.
-Ừ e đợi a tí
Thế là tôi lại xách xe đi mua phở cho nhỏ. Ko biết quán đó có bỏ bùa mê thuốc lú gì ko mà sao nhỏ ghiền ghê vậy ko biết.
Tôi chạy xe ra đường xxx mua cho nhỏ. Lúc này trời sang thu nên ko khí trong lành,mát mẻ thật dễ chịu làm tôi nổi hứng thi sĩ:
a biết thu về mang hơi giá
Và thật ấm lòng nếu e nói yêu a
A gửi nỗi buồn trong chiếc lá
Thu biết a buồn cho lá rơi
Đang thả mình lơ lửng giữa trời thu thì "ầm". Tôi đâm sầm vào 1 chiếc xe điện từ trog hẻm chạy ra. Tôi chạy chậm nên cũg ko có gì nghiêm trọng xảy ra. Nạn nhân của tôi thỳ ngã xuống đường bị chiếc xe đè lên. Tôi vội chạy đến đỡ thỳ ôi trời. Trước mặt tôi là 1 cô bé xinh cực kì nhưng khuôn mặt thỳ vẫn chưa đc dãn ra vì nhăn. Cô bé mặc đồng phục học sinh,tôi nhìn bảng tên trên áo thỳ thấy Ngọc Lan lớp 10/1
-E có bị sao ko. A xl a ko cố ý
-E ko sao đâu. A đỡ giúp e dậy với
-A xl nge. E về đc ko để a đưa về
-Ko sao đâu a. E về đc
-Ừm a xl nhiều nhé
Con nhỏ ko tl mà đi luôn. Thôi vậy cũng may rồi,lỡ xui đụng phải mấy con tiểu thư nhõng nhẽo thỳ khổ. Trong cái xui cũng có cái may. Sau lần này tôi cạch tới già,ko dám ngâm thơ ngoài đường nữa.
Chết,còn phải đi mua phở cho nhỏ T nữa. Nãy h trễ mất 20p rồi. Tôi phóng xe lên đườg xxx mua 2 gói. Về đến nhà dắt xe khóa cổng cẩn thận,tưởng đâu con nhỏ sẽ mắng tôi nhưng
-T ơi. A mua phở về rồi này
Ko thấy ai tl hết. Tôi gọi thêm lần nữa
-T ơi T
Vẫn ko có ai tl. Con nhỏ đi đâu đc ta. Trước khi đi mua phở tôi đã khóa cổng rồi mà. Hay la con nhỏ đang ở trên lầu cũng nên. Tôi chạy lên phòng nó,tôi đoán là vậy vì căn phòng này gọn gàng thơm tho lắm cũng ko thấy nó đâu. Phòng bên cạnh cũng ko có. Tôi gọi thêm lần nữa
-T ơi T
Vẫn ko thấy ai tl. Chợt tôi nhìn ra phía ban công thỳ thấy có bóng người ngoài đó. Thỳ ra là nhỏ T. Nó đứng đây mà nãy h tôi gọi ko tl. Ko lẽ con nhỏ giận tôi vì đi mua lâu quá sao. Tôi đi lại phía nhỏ
-E ở ngoài này nãy h hả,sao a gọi ko thấy e tl
Nhỏ ngoái mặt lại nhìn tôi,2 dòng nước mắt lăn xuống. Nhỏ khóc. Chẳng lẽ vừa nãy lúc tôi đi đã xảy ra chuyện gì sao.
-E sao vậy,có chuyện gì hả e. Tôi lo lắng hỏi nhỏ,lỡ k may có chuyện gì xảy ra thỳ ôg chủ mắng tôi chết. Nhỏ đưa tay quệt nước mắt
-E thấy a đi lâu quá,tưởng a gặp chuyện gì trên đườg
Thỳ ra là con nhỏ lo cho tôi. Sao nhỏ lại lo cho tôi nhỉ. Tôi có đi luôn đâu. Nhưng sao nge nó nói mà trog lòng tôi thấy ấm áp vui vui. Trước h ngoài chú dì,chưa ai quan tâm lo lắng cho tôi như vậy hết
-A xl lúc nãy a gặp chuyện trên đườg nên a về trễ. E nín đi a có đi luôn đâu mà
-Chuyện gì vậy a
Thế là tôi kể hết chuyện lúc nãy cho con nhỏ nge. Nge xog ko những nó nín mà còn phá lên cười
-haha. Đáng đời nge thi sĩ đường phố.haha
Trời con nhỏ thay đổi cảm xúc nhanh thật. Mới khóc đó mà... Đúng là "vừa khóc vừa cười ăn 10...". Nói đùa vậy thôi nó mà nge đc chắc tôi mất việc quá.
-a bị vậy mà e còn cười nữa
-e đùa tí mà. Mà a có sao ko. Lần sau đi đứng cho cẩn thận đó
-ừ a ko sao hết. Xún ăn phở ko thỳ nước nguội hết h e.
-e chưa đói đâu. Lúc nãy k thấy a về e lo lắm
Trời. Con nhỏ lo cho tôi thật sao.
-e khùn quá. A ko sao đâu mà. Tôi bất ngờ qá nên ko biết nói gì hết
-a S này
-sao e?
-E... À mà a cũng biết làm thơ hả
Hình như con nhỏ định nói điều gì đó nhưng rồi lại lảng sang chuyện khác. Tôi hiểu nên cũng ko hỏi gặng
-ừ. Khi buồn thì a hay làm thơ lắm
-a đọc cho e nge đi.
-Thôi thơ a dỡ lắm. Với a viết toàn về xã hội ko à. Ko có thơ tình đâu mà đọc cho e nge
-Kệ. Bài gì cũng đc a đọc e nge đi
-Ừ. A đọc 1 đoạn thôi nge e. Bài này hơi dài. A viết khi tình cờ gặp 1 cậu bé bán vé số trên đường
-Ừm a đọc đi
Một cuộc sống thiếu bao niềm thương mến
Cha mẹ e giờ đã ở nơi nào
Ko tình thươg e bơ vơ kiếm tìm
E buồn đau e hát với con tim
Thật hạnh phúc nếu e đc che chở
Nhưng buồn thay cuộc sống chẳng ai cần
E vẫn đi dù tươg lai mịt mờ
E vẫn đi dù biết chẳng ai chờ
-A làm thơ hay quá.
-A làm cho vui thôi mà e. Có gì đâu
Bất chợt con nhỏ lại khóc
-E thấy trên cuộc đời này còn nhiều mảnh đời khó khăn quá. Có nhiều đứa trẻ lang thang kiếm sống lắm a. E ước mình có thể giúp đc họ thì tốt biết bao
-K sao đâu e. E nghĩ đc như vậy là rất đáng trân trọng rồi
-E nhìn lại cs của mình,tuy ko khổ cực như ng khác,đc ăn no mặc đẹp nhưng gđ e lại ko đc hp,xum họp như ngta. Huhu
Con nhỏ lại khóc. Chưa lúc nào tôi thấy thươg nhỏ như bây h. 1 đứa cgái yếu đuối như vậy mà chịu đựng chuyện này biết bao trời thỳ thật là bản lĩnh,đáng để ngta khâm phục
-E nín đi. A hiểu mà. A mồ côi cha mẹ từ nhỏ nên a biết nỗi đau của sự mất mát. Nhất là đối với nhữg ng thân yêu quý nhất của mình. E nín đi. E phải mạnh mẽ lên. E phải sốg vì ba e,vì tươg lai của e nữa.
Tôi ôm nhỏ. Ko biết sao tôi liều vậy nữa. Lúc đó con tim tôi bắt tôi làm như vậy.
-Dạ. E cảm ơn a nhiều lắm. A hứa với e 1 chuyện đc ko
Tôi thả nhỏ ra. Lúc này áo tôi đã ướt đẫm vì nhỏ khóc nãyh
-Ừm. E nói đi. Chuyện gì a cũng hứa hết. Miễn e đừng buồn nữa là đc
-A hứa sẽ luôn qtâm,chia sẻ với e như vậy hoài lun đc ko
-Chắc chắn rồi nhóc
Nhỏ ko tl mà mỉm cười. Luôn là vậy nhé e
-Thôi xún ăn phở đi e. Chắc nguội hết rồi xún a hâm lại cho
-Dạ. À tối nay a phải kể chuyện cho e ngủ đó
-A có biết kể chuyện đâu.
-A mới hứa đó mà. Huhu. Nhỏ giả bộ khóc,đưa tay lên dụi mắt nhìn dth lắm
-Thôi đc rồi cô nươg. Thua cô lun
-Hihi. Vậy mới đc chứ
Tôi dự định sẽ kể chuyện ma cho nhỏ nge nhưg đó có lẽ là quyết định dại dột của tôi ...
Tôi với nhỏ xún nhà ăn tối. Người tôi rít ráy khó chịu quá,đã 2 ngày ko tắm rồi còn gì nên tôi nói con nhỏ ăn trước
-E ăn trước đi a đi tắm rồi ăn sau
-Dạ. A đi tắm đi
-Ừ mà để a hâm nước lại đã. Để nãy h nguội ngắt rồi nè
-Dạ thôi để e tự làm đc rồi. A đi tắm đi
-E làm đc ko đó. Lỡ có chuyện gì ba e la a chết
-E làm đc mà a đừng có coi thường e. E còn biết nấu ăn nữa đó nhưng mà ko đc ngon thôi.hihi
-Trời. Vậy cũng nói cho đc. A đi tắm đã e ăn trước đi
Nói rồi tôi mở ba lô lấy quần áo đi tắm. Ở nhà dì tôi thường có thói quen tắm xog ở trần cho mát nhưng h ở với nhỏ này thỳ ko đc rồi. Làn nước mát lạnh thật sảng khoải. Tôi thấy tỉnh táo hơn hẳn. Nghĩ lại thấy mình may mắn thật,có đc 1 côg việc tốt,gặp những con ng tốt bụng. Tuy ko kiếm đc nhiều tiền cho gđ nhưng như vậy cũng là 1 giấc mơ rồi.
Tôi tắm xog đi ra thỳ thấy nhỏ vẫn ngồi đó. Gói phở vẫn còn trên bàn. Sao con nhỏ ko chịu ăn nhỉ? Hay chán phở thèm cơm rồi
-Ủa sao e ko ăn
-E đợi a ra ăn cho vui chứ ăn 1 mình buồn lắm. Ở nhà e toàn ăn 1 mình ko à. E muốn biết cảm giác của 1 bữa cơm gđ.
Bữa cơm gđ? Ý nhỏ là sao. Ko lẽ nhỏ đã coi mình là người nhà của nhỏ
-ừm. Để a hâm nước lại rồi 2 ae mình ăn nha
-Dạ. Con nhỏ ngoan thấy sợ lun
Tôi mở bếp hâm 2 tô nước. May là phở riêng nước riêng chớ ko nãy h nó nở chẹt bẹt rồi
-Phở tới rồi đây. Ăn đi cho nóng e
-Dạ
Nhìn con nhỏ ăn dth lắm. Chắc nãy h đói quá nên vừa ăn vừa húp trôg nhỏ tiếu cực kì. Đang ăn ngon lành tự dưng nhỏ ngước lên nhìn làm tôi mém té ghế
-Sao a ko ăn mà nhìn e hoài thế. Bộ e ăn xấu lắm hả. Huhu.
Lại giở trò nhõng nhẽo ra rồi
-Đâu có đâu. Giờ a ăn nè. E ăn từ từ thôi. Lúc nãy a bảo ăn đi thỳ ko chịu.
-Tại ngta thích... Mà thôi a ăn đi.
Tôi mới gặp đc 2 đũa thỳ nhỏ hỏi tiếp,nó ko muốn cho tôi ăn hay sao á. Chết đói chắc vui.
-A này,ba e nói chuyện đi học cho a biết chưa
-Ừ bác mới nói a hồi sáng. Mà sao vậy e
-Rồi a tính sao. Đi học với e cho vui. Ở trên lớp e chán lắm. E ko có bạn
-Cái đó thỳ a phải về hỏi ỳ kiến dì với chú a rồi a mới quyết định đc. Giờ mà đi học lại e khó khăn lắm e
-K chịu đâu. A phải đi học với e. Ko e méc ba...
-Thôi đc r từ từ a tính
-A nói rồi đó nge
-Ừ. Biết rồi tiểu thư. E ăn tiếp đi
Con nhỏ nhắc mới nhớ,ngày mai tôi phải về nhà gặp dì với chú mới đc. Thật ra tôi thích đi học lắm nhưng hoàn cảnh bây h thỳ...
-no quá a ơi. Rót dùm e ly nước đi
-Nè. Thôi đứg dậy để a dọn dẹp nè
-Thôi a để đó tí e dọn cho
-E lên học bài đi. Để a làm cho nhanh
-Đc mà. Sao a coi thường e gê vậy
Thế là tôi đành chịu thua nhỏ. Lỡ mà có chuyện gì thỳ chết tôi trời ơi
-Ừ.vậy thôi a mang đồ đạc lên phòng đã. Ba e nói a là cứ ở phòng ba của e. Mà nó nằm ở đâu vậy e
-Bên cạnh phòng e đó a
-Ừ a lên đã. Coi cẩn thận đó e
Tôi xách đồ lên phòng. Căn phòng rộng như này mà mình tôi ở thỳ thật thoải mái. Lại còn đc nằm nệm nữa. Chắc tối nay ngủ ngon lắm đây. Đang mai mê tưởng tượng thỳ "xoảng". Tôi giật mình chạy xuống thỳ ôi thôi 2 cái tô vỡ mảnh văng tung tóe dưới đất,nhỏ T thỳ nằm dưới đất ôm tay khóc. Con nhỏ hậu đậu này
-E có bị sao ko. Tay chảy máu rồi kìa. A đã nói để a làm rồi mà ko nge. Tôi bực mình mắng nhỏ. Ko biết sao tôi lo lắng cho nhỏ như vậy nữa
-Huhu. Nãy e đang bưng thỳ bị trượt chân
-Thôi nín đi,nhà e có ôxi già với băng gạt ko. Máu ra rồi nè
-Dạ ở tủ thuốc trên phòng e.
-Ừm để a đưa e lên phòng. A băng lại cho chứ ko để như vậy đc
Tôi dìu nhỏ lên phòng,mở tủ thuốc lấy bình ôxi già với miếng băng
-E rán đau xíu,hết liền à
-Thôi e sợ lắm. Huhu
-K sao đâu. A đếm tới 3 thỳ nhỏ ôxi già vô nha. 1,vừa nói 1 thỳ tôi đã nhỏ vô rồi.
-AAAA. Rát quá. A chơi ăn gian. Huhu
-thôi nín đi hết rát rồi nè. Để a băng lại cho
Tôi nắm tay con nhỏ,đây là lần đầu tiên tôi nắm tay 1 đứa cgái xinh xắn như vậy. Tim tôi đập thình thịch ko biết vì lí do gì nữa
-xog rồi đó e. Lần sau e phải cẩ...
Chưa kịp nói hết câu thỳ "chụt". Tôi thấy có cái gì đó mềm mềm,nóng nóng sượt qua má tôi. Tôi đứng hình. Nhỏ vừa hôn tôi ư? Nhỏ cuối xuốg ghé vào tai tôi
-E cảm ơn a vì tất cả
Tôi lúc này như bị á khẩu,mãi 1 lúc sau mới rặn ra đc 1 câu
-A...a...à thôi..e học...đi..a về phòng...đã
Vừa đứng lên định rút êm thỳ nhỏ kéo tay tôi lại
-Mai e mới học. A ở lại kể chuyện cho e nge đi
-A có biết kể chuyện gì đâu
Thật ra tôi còn ngại cái vụ lúc nãy nên ko dám đối diện nhỏ. Tôi đang e thẹn ư? Ghê tởm vãi
-A giỏi. A mới hứa với e đó mà. Mún e gọi ...
Ko thoát đc con nhỏ lắm chiêu này r
-Thôi đc rồi. Tí a kể chuyện ma cho nge. Sợ ko.
-No never.haha
-vậy đợi tí a xuống dọn dẹp đã
-Nhanh đó. E mà ngủ quên mai e xử a
Tôi đã ủ sẵn âm mưu để chơi khăm lại nhỏ rồi. Dọn dẹp hết đống mảnh vỡ lúc nãy,tôi vô toilet lấy cái khăn tắm màu trắng của tôi treo trog đó,trùm lên đầu,bước tới gạt cầu dao điện. Tôi nge tiếng nhỏ gọi trên phòng
-A S ơi cúp điện rồi hả a
Tôi ko tl. Phen này thỳ chết với. Tôi tiến tới cửa phòng nhỏ,đẩy cửa từ từ rồi ập vô
-ÁÁÁÁÁÁ. Con nhỏ la thất thanh ngồi xún khóc ngon lành. Nghĩ lại mình chơi cũg ác thật nhưng đang hay mà. Tôi hù tiếp
-Ta sẽ ăn thịt ngươi
Tưởg đâu con nhỏ hét tiếp ai dè nó đứng lên đá tôi 1 cái. Trời nhỏ hết sợ nhanh vậy. Tôi ko dám chọc nữa,chạy xún dưới bật cầu dao rồi chạy lên phòng nhỏ. Lúc này nhỏ đag đứng trước cửa phòng,tôi vừa chạy lên thỳ nhỏ lấy gối đập tôi tới tấp,vừa đập vừa hét
-Dám chọc ngta này
-Thôi thôi tha cho a đi. A giỡn mà.
Nhỏ vẫn ko chịu,cứ đập vô ng tôi. Ko biết lúc đó tôi nghĩ sao mà ôm nhỏ lun. Nhỏ sững người lại,mắt 2 đứa nhìn nhau,và rồi...
Tôi ko biết ma xui quỷ khiến thế nào mà tôi ôm con nhỏ luôn. 2 khuôn mặt kề nhau,2 đôi mắt nhìn nhau. Và rồi... con nhỏ tát tôi 1 tôi 1 cái.
-Bỏ e ra đồ dê xồm
-A có cố ý đâu tại e đánh lì quá mà
Tôi vừa bỏ tay ra thì nhỏ lại đập tôi tới tấp.
-Thôi thôi a xl mà. Tha a đi
-K tha. Đồ dê xồm
-Thôi mà tiểu thư xinh đẹp tha a đi. Tôi giở giọng nịnh nọt,con gái mà đc khen thỳ ntn các bạn biết rồi. Đúng là hiệu quá tức thì
-A vừa nói cái gì? E nge ko rõ. Con nhỏ làm bộ vểnh tai lên
-Tha a đi bé T xinh đẹp,dth
-Là a nói đó nha. Con nhỏ chớp mắt lia lịa trôg gê vãi
-Ừ thỳ a nói nhưng mà a nói láo đó.haha
Tôi tưởg con nhỏ đánh tôi tiếp nhưng ko con nhỏ lại ngồi thụp xuống,giả vờ khóc. Tôi biết vì có thấy giọt nước mắt nào đâu
-huhu. Ko chơi với a nữa. Mai nghỉ việc nhaaaa. Con nhỏ kéo dài chữ "nha" nge mà lạnh sống lưng. Chơi ngu và hậu quả rồi đây.
-a xl mà. Đừng có đuổi việc a nge.
-hihi. E giỡn mà. Lêu lêu
-trời. Làm a hết hồn. Đúng là "vừa khóc vừa cười..."
-a vừa nói cái gì hảảả. Nhó nhéo tôi phát đau điếng người
-á á tha a. A có nói chy đâu
-Liệu hồn đó
-thôi e đi ngủ sớm đi. Mai còn dậy học bài. À có mún nge a kể chuyện ko
-Dạ thôi. A còn mệt mà. A ngủ sớm đi. A ngủ ngon
-ừ e ngủ ngon
Nói rồi tôi về phòng đi ngủ. Mệt rã rời. Mấy hôm nay chưa có bữa nào đc ngủ ngon. Tôi dự định ság mai về sớm gặp chú dì tôi để bàn về cái chuyện đi học. Tôi để báo thức 6h. Đêm đó tôi chẳng mơ thấy cái gì cả.
Reng reng reng! Tiếng chuôg báo thức inh ỏi. Tôi với tay tắt nhanh,lỡ con T giật mình thỳ khổ. Vscn xog,tôi dắt xe chạy về nhà dì. May quá,chú với dì vẫn chưa đi làm. Vừa thấy tôi vào,dì tôi đã hỏi
-ủa con đi đâu mà sớm vậy. Có chuyện gì hả con
-Dạ tại con nhớ dì với chú quá đó mà
-Thôi ôg tướg,tôi hiểu a quá mà. Có chuyện gì nói dì nge
-Dạ dì vô nhà con có chuyện muốn hỏi ý kiến của chú với dì
Tôi với dì bước vô nhà. Vừa lúc đó thỳ chú cũng từ trong phòng đi ra
-ủa thằg S,đi đâu sớm vậy con
-dạ con về đây có chuyện muốn hỏi ý chú
-nói chú nge coi
Tôi kể lại chuyện ôg sếp bảo tôi đi học lại cho dì với chú nge. Vừa dứt lời thỳ chú tôi đã nói
-mà con có muốn đi học lại ko
-dạ có.
-vậy thỳ chú ủng hộ mày
Dì tôi thỳ thận trọng hơn
-nhưng còn học phí thỳ sao con
-dạ ôg sếp nói ổg sẽ lo luôn cho con
-ôg này tốt bụng thật. Đừg có phụ lòng ngta nge con
-Dạ thôi chú dì đi làm đi con về đã. Ko bé T ko thấy nó lại la con
-ừ con về đi
Tôi chào dì chú rồi ra về. Vậy là tôi sắp đc đi học lại rồi. Trog đầu tôi lúc này,những kí ức học trò bắt đầu hiện về. Tôi sắp có thêm những ng bạn mới rồi. Chút nữa phải gọi điện để báo cho ôg sếp biết thôi.
To be continue chap 10: Ngày đầu đi học

{ 0 nhận xét... read them below or add one }

Đăng nhận xét