Thằng Nghiện Game Tán Gái full - Part 13

Người đăng: nhung dieu hay on Thứ Tư, 16 tháng 4, 2014

Part 13
 1 tuần vất vả à mà chính xác hơn nữa là 6 buổi chiều như đi đánh giặc Pháp cũng trôi qua. Em thì cảm thấy chất giọng hoạ mi bẩm sinh dần được phát huy. Cảm giác hát ngang với Minh Vương M4u rồi cơ.hix...
 Buổi chiều hôm 24 đúng vào thứ 7, toàn trường tổng duyệt văn ngệ tại văn phòng đoàn. Học sinh đi cổ vũ đông như đi hội. Cũng phải thôi, tinh thần tập thể mà. Lớp em bọn nó đi gần hết trừ 1 số phần tử kiểu trầm cảm là ở nhà mà cũng éo biết ở nhà làm cái éo gì mà éo đi cổ vũ cho lớp. Bựa vãi, sống chỉ vì mình .
 Lúc trưa em phóng sang nhà thằng Linh sớm kẻo con nhỏ siêu quậy đấy mà đòi đi lên trường rồi toàn trường trêu em éo biết dấu mặt vào đâu.híc
 _Các em sẵn sàng trưa? -cô Nhung cười tươi hỏi dò bọn em. Nhưng mà nhìn bọn em tươi tỉnh thế này chắc là cô cũng biết rồi.
 _Dạ rồi ạ.- con Hương bà la sát nó cười như trốn trại. Mấy thằng chảy máu cam nhưng riêng em lại không vì em hổng dại gái đâu .hị hị
 _Tốt lắm, chúc các em thành công - cô chúc mừng như sắp chiến thắng trận Ngã Tư Tử Thần vậy. Rồi cả bọn có cả em vỗ tay rào rào như pháo tép. Đứa nào đứa đấy cười như điên. Gặp công an phường không bị gông cổ cho lên đồn vì tội cười cũng hơi phí.
 _Em thì hôm nay không hát đâu đấy, em chỉ đứng cho đủ đội hình thôi- em giả vờ mặt thiểu não giống diễn viên lắm mấy thím ạ.hix
 _Cậu dám tôi cho cậu hạnh kiểm YẾU.- cô nói nhưng vẫn cười gian lắm.
 _Thôi em đùa cô đấy, khì khì-em cười cầu tài ngay lắp tự. Ăn HK Yếu xong thì mẹ cho em ăn hành cả khóm cũng tàn đời zai.
 _Tôi tưởng cậu dám- cô vẫn cười gian lắm.
 Rồi em cười hì hì vì trả biết nói gì. Nản lắm.
 _Nó dám không hát em cho nó ăn đòn- con Hương nhìn em cười đểu.
 _Ái dà vợ đánh trồng, thằng Sơn khổ rồi- cờ hó Trường nó trêu em.
 _Hương ơi, mày không yêu tao lại đi yêu nó - thằng Đăng nó cười như trốn trại trêu tiếp làm cả bọn ầm hết cả lên.
 _2 cô cậu này bắt đầu từ khi nào đấy? -cô vờ hỏi nhưng vẫn cười.
 _Em đâu có cô, bọn nó muốn ăn thì gắp cho người đấy- em đáp tỉnh bơ như trả có gì.
 Còn con Hương éo hiểu sao mà mặt đỏ như người da đỏ, bọn con gái trêu thì vờ đánh lại. Mịa nhà nó làm thế thì trả khác nào nhận là có tình ý với em. Đúng con ngu vãi thốn. Đã éo có gì rồi lại còn...em éo hiểu não nó làm bằng chất liệu gì nữa. Khổ thân em, đz mà bị mang ra trêu đùa. Nản cmn luôn. Thím nào giống em xẽ hiểu thôi.
 _Tới giờ rồi kìa -em đánh trống lảng rồi đi vô văn phòng đoàn để xem tập duyện. Lớp em bốc thăm diễn thứ 4 hay 5 gì đấy. Thím nào kêu em nhớ rõ thì em cũng bó tay thôi. Mấy năm nay rồi sao mà rõ được.
 Lớp 9 máu lắm nhá, nhẩy Erô bích thác loạn luôn. Cả trường phải gọi là ầm ĩ trong hò hét.

 Tới tiết mục lớp 9a3, mấy thằng nó mới hoành tráng làm sao. Bọn này nhảy DJ nonstop Hải phòng bay lắc. Úi dời học sinh cũng như cô giáo dú như chó sói trong đêm vì tiết mục tưởng chừng chỉ có ở sàn nhẩy hay những đám cưới như thế này.
 Tới lượt đồng ca của tụi em rõ hay mà éo thấy ai rú lên nữa mà chỉ có đứa con gái khối 6, khối 7 vỗ tay chắc là tại em với bọn thằng Linh đz nên thế đây mà. Mấy thằng cờ hó hám gái éo cổ vũ gì cả, đúng là trọng sắc khinh tài đây mà. Bõ công em hát như họa mi trổ tài mà trả được dú như bọn 9a3. Đúng là trời bất công với người ẹp zai đây mà.
Admin: Đọc truyện hay mới nhất tại Hải Khê Blog
 Con gái lớp em múa A-li-ba-ba ấy. Mịa cả trời dú lên mà em lại éo thấy tiết mục giật cục này nó ra cái gì. Biết thế éo thèm hát nữa mà múa cho lành.hix
 Xem hết cũng tới 7h tối, đạp xe về mà đói thấy mấy con gà.
 "Kít...." phanh xe lại trước cổng, xít nữa đâm cmn vào cửa may mà đẳng cấp siêu sao của em là dùng cả phanh xe lẫn phanh chân. Đau chân thấy mấy ông trời.
 _Anh Sơn về rồi à? - nó cười nhe răng nanh , em éo hiểu nó thủ sẵn trong nhà em từ bao giờ.
 _Ừm, sao mày ở nhà tao? -em thắc mắc tợn.
 _Mẹ anh bảo sang nhà anh ăn cơm, mẹ em đi vắng.
 _Ừ, mẹ tao đâu?
 _Mẹ anh đang nấu ăn trong bếp.
 _Thế mẹ tao không bảo mày nhặt rau hộ à? -em dò nó vì ngày nào mẹ cũng sai vặt em.
 _Dạ không, hì hì- nge nó nó không phải phụ mẹ em mà mọi khi em toàn phải làm đỡ thì chỉ muốn khóc ăn vạ mẹ em thôi. Toàn thiên vị nó.
 _Vào tắm rồi ra ăn cơm nhanh xong đưa em về con- mẹ em ở trong bếp vọng ra. Thế là chết rồi, ăn xong lại phải đưa nó về. Mà nhà nó cách nhà em có 200m chứ xa xôi gì. Đz khổ sai vãi thốn.híc

 Loading....

 tks những người đã ủng hộ sơn.

{ 0 nhận xét... read them below or add one }

Đăng nhận xét